Vốn là một người hâm mộ các thể loại phim Boxing/MMA của Mỹ, sau một thời gian luyện qua rất nhiều những bộ phim theo dạng này, tôi nhận thấy chúng hầu hết đều có điểm chung đó là một võ sĩ nam vô danh sau một biến cố nào đó trong cuộc đời (thường là bị bắt nạt, biến cố gia đình...) đã đi tìm cho mình một trainer sau đó tập luyện thật sự vất vả để chiến đấu và chiến thắng... Bắt đầu cảm thấy hơi ngán, tôi tự hỏi không biết có bộ phim Boxing nào về nữ võ sĩ không? Và trong quá trình tìm kiếm, một cái tên khiến tôi chú ý đó là "Million Dollar Baby".
Chú ý bởi dàn diễn viên của bộ phim có 2 huyền thoại lớn là Morgan Freeman (vai Mr.Scrap) và Clint Eastwood (vai Frankie), ngoài ra còn có Hilary Swank (vai Maggie). Sau này tôi mới biết chị này từng đóng phim "P.S I Love You", tuy nhiên vì phim này không thuộc gu của tôi nên tôi không ấn tượng với chị này lắm. Tìm kiếm thêm một chút tôi cảm thấy có vẻ như mình đã bỏ lỡ một bộ phim rất hay khi Million Dollar Baby đã chiến thắng tới 4/7 đề cử của Oscar năm 2005. Ngoài ra cả kịch bản, đạo diễn và diễn viên chính đều có sự góp mặt của Clint Eastwood.
Nửa đầu của phim có nội dung khá giống với những phim Boxing khác, chỉ có điều người võ sĩ của chúng ta là nữ. Hilary Swank trong vai Maggie là một cô gái đã lớn tuổi (31), tuy nhiên cô có niềm đam mê cháy bỏng và hết sức kiên định đối với bộ môn Boxing nên đã quyết tâm bằng mọi cách để thuyết phục Frankie (Clint Eastwood), một huấn luyện viên tài năng nhưng không gặp thời huấn luyện cho cô thành nhà vô địch. Việc thuyết phục Frankie là hết sức khó khăn khi ông đã tuyên bố ngay từ đầu "I don't train girls" nhưng chính sự kiên định của Maggie đã khiến ông mềm lòng và giúp cô trở thành một nhà vô địch thực sự.
Mr. Scrap (Morgan Freeman) cũng là một cựu võ sĩ Boxing. Sau 109 trận đấu trong sự nghiệp của mình, ông trở thành một người quản lý kiêm lao công dọn dẹp trong phòng gym tồi tàn Hit Pit của Frankie. Vốn là một người có trái tim nhân hậu, ông đã giúp đỡ Maggie ban đầu để cô có thể đến gần hơn với đam mê của mình và giúp cô tác động lên Frankie để cô có thể được Frankie chấp nhận. Tuy chỉ là một vai diễn phụ nhưng giọng nói của Mr. Scrap lại là lời dẫn truyện chính xuyên suốt cả bộ phim.
Qua quá trình luyện tập và thi đấu, 2 con người xa lạ (Maggie và Frankie) trở nên thấu hiểu và xích lại gần nhau hơn. Maggie vốn đã mất đi người cha ruột của mình, gia đình còn lại của cô thì lại không hề quan tâm tới cô. Frankie thì bị chính con gái ruột của mình xa lánh. Từ đó giữa họ dần hình thành nên tình cảm cha con một cách tự nhiên.
Bằng tài năng và sự giúp đỡ của Frankie, Maggie nhanh chóng trở thành một nữ võ sĩ chuyên nghiệp và có tên tuổi. Tuy nhiên, trong một lần thi đấu, cô đã bị một nữ võ sĩ khác chơi xấu đánh sau lưng khiến cô bị chấn thương và sống đời sống thực vật vĩnh viễn. Frankie đã luôn bên Maggie cho tới tận những giây phút cuối đời của cô. Phim kết thúc trong lời dẫn truyện trầm buồn của Mr. Scrap khi Frankie đã giúp Maggie được giải thoát khỏi những đau khổ bằng cách rút ống thở của Maggie đồng thời tiêm cho cô một mũi trợ tử để cô được ra đi nhẹ nhàng và thanh thản nhất.
Khi xem tới đoạn cuối của bộ phim, tôi gần như đã không thể kiềm được nước mắt vì kết thúc quá buồn và cuộc đời bất hạnh của Maggie. Hilary Swank đã khiến tôi có cảm tình thực sự với Maggie, cô hồn nhiên, trong sáng và có niềm đam mê thuần khiết đối với Boxing, cô lại còn là một cô gái rất dễ mến (a really nice girl) khiến cho Mr. Scrap cảm thấy thú vị và có thiện cảm ngay từ lần đầu gặp gỡ. Đặc biệt, ánh mắt của cô luôn trở nên sáng rực khi nói tới Boxing.
Để nhập vai này, Hilary Swank từ một cô gái mảnh mai đã phải luyện tập Boxing thật sự trong 3 tháng kết hợp với chế độ ăn uống để có thể tăng thêm 10kg cơ bắp. Và thật sự, ngoại hình của cô trong bộ phim là rất hợp lý đối với một nữ võ sĩ. Cô trông mạnh mẽ, cơ bắp vừa phải nhưng vẫn có đủ sự duyên dáng cần thiết của một cô gái.
Người đẹp Hilary Swank
Nói chung, về 3 nhân vật chính của chúng ta thì không có gì phải bàn cãi, đều là những vai diễn tuyệt vời với diễn xuất tuyệt vời. Nhưng như vậy vẫn là chưa đủ khi nói tới dàn diễn viên, một nhân vật phụ trong phim mà tôi rất thích đó là Danger (Jay Baruchel), một anh chàng hơi thiểu năng và ngớ ngẩn nhưng theo lời của Mr. Scrap là võ sĩ duy nhất có trái tim thuần khiết dành cho Boxing. Danger vốn bị gia đình ruồng bỏ vì sự ngớ ngẩn của mình, anh ta tìm tới phòng gym của Frankie với ước mơ trở thành nhà vô địch Boxing của thế giới. Tất nhiên điều này không bao giờ xảy ra vì Danger còn chẳng đủ sức để có thể trói được một con gà thì làm sao mà đánh đấm được. Dù vậy, sự xuất hiện của Danger đã giúp cho bộ phim có những giây phút nhẹ nhàng và thư giãn cần thiết.
Hơn nữa chính nhờ Danger mà người xem mới có thể cảm nhận được trái tim nhân hậu của Mr. Scrap khi ông luôn bảo vệ, che chở và hướng dẫn cho Danger, ngay cả khi anh chàng ngốc nghếch của chúng ta gọi Mr. Scrap bằng cái tên "nigger" (hay nigga - một từ ngữ miệt thị người da màu) trong lần đầu gặp gỡ. Khi xem tới đoạn này, tôi cảm thấy rất buồn cười, Mr. Scrap trong một thoáng đã tỏ ra khó chịu nhưng nhanh chóng nhận ra Danger chỉ là một anh chàng ngớ ngẩn nhưng lương thiện, vô hại và có phần đáng yêu.
Danger và Mr. Scrap