Lại một bài dịch nữa mà tôi vô cùng ưa thích, cùng chủ đề với bài viết này. Tuy nhiên, lần này tôi dịch tóm lược từ một video YouTube mà bạn có thể xem ở bên dưới. Bài viết cho thấy được sự đa dạng của cuộc sống. Trong các quán Internet Cafe (Cyber Cafe) ở Nhật Bản, người ta lắp đặt những buồng (cabin) nhỏ rộng chừng 4 mét vuông, bên trong mỗi cabin có một màn hình và một bộ máy tính. Những tiệm Internet như vậy được gọi là Manboo và có thể hoạt động liên tục không ngừng nghỉ 24/24.
Phần lớn các khách hàng chỉ đến để sử dụng dịch vụ trong 1 hoặc 2 giờ, nhưng cũng có hàng ngàn người đã sống cả đời ở đây. Ở Tokyo, các Manboo có khu vực riêng. Cho dù phải ngủ trên sàn nhưng Manboo có thể là cả một mái nhà đối với nhiều người.
1. Matasa
Matasa là một webmaster, anh 39 tuổi, đã sống và làm việc trong Manboo được 2 năm. |
"Điều kiện sống ở đây không phải là lý tưởng, những cabin thì không hoàn toàn riêng tư cách biệt do những bức tường chỉ được xây lửng, không đụng trần. Tôi có thể nghe thấy tiếng người ta nói chuyện hoặc ngáy ngủ..."
"Tôi đã từng thuê một căn hộ, nhưng có rất nhiều thứ ở đó khiến tôi chán nản, tôi không thể nào hòa hợp được với hàng xóm, do vậy tôi thà ở đây còn hơn. Tôi không thích cảm giác bị trói buộc và phụ thuộc mãi vào một chỗ nhất định. Tôi đi tới những nơi tôi muốn, hoàn toàn tự do."
Matasa tạm thời hài lòng với cuộc sống này, anh không muốn gặp gỡ ai |
"Ở đây chẳng có ai làm phiền tôi. Đây là một nơi hoàn toàn tách biệt. Tôi cũng chẳng bao giờ gặp gỡ ai".
"Ở những khu vực thôn quê, mọi người thường cởi mở hơn. Nhưng ở những thành phố lớn như Tokyo, mọi người hầu như chẳng quan tâm đến nhau mà chỉ quan tâm tới chính bản thân mình, sống thờ ơ".
Nhưng đôi lúc anh cũng tự hỏi: "Liệu mình có thật sự muốn sống như thế này cả đời hay không?" |
"Tôi muốn giải thoát cho chính mình khỏi những lo âu thường ngày bằng cách sống ở đây. Nhưng sự thật thì bạn cần phải giao tiếp với người khác, bạn không thể nào sống một mình, bạn không thể phát triển. Tôi tự hỏi... Tôi có thật sự muốn sống như thế này cả đời hay không?"
"Manboo có thể ổn để sống trong một thời gian ngắn, nhưng để sống lâu dài thì không tốt chút nào. Tôi không cảm thấy hạnh phúc với cuộc sống của mình trước đây, tôi đã chạy trốn khỏi thực tại và cuối cùng tôi đã tới đây. Nhưng bạn không thể phụ thuộc vào những nơi như thế này. Đó là lý do tại sao mà tôi muốn ra khỏi đây, càng sớm càng tốt. Tôi ước mình có đủ sức mạnh để thích nghi với thế giới mới ngoài kia, nơi đó đang đợi tôi...".
2. Hitomi
Hitomi 23 tuổi, làm việc ở hộp đêm, cô đã sống trong Manboo được 2 tháng. |
"Tôi không thích ở một mình hoàn toàn nhưng tôi vẫn muốn có không không gian của riêng mình. Đó là những cảm xúc thật mâu thuẫn. Nhưng ở trong Manboo, tôi có thể có được cả 2 điều đó. Tôi có cabin riêng, vậy nên tôi có thể ở một mình, nhưng giữa các cabin lại không hoàn toàn biệt lập, vậy nên tôi vẫn có thể cảm thấy sự hiện diện của người ở phòng kế bên, tôi có thể nghe thấy họ. Vì vậy tôi không bao giờ cảm thấy hoàn toàn cô đơn. Tôi rất thích sống một mình, nhưng lại không muốn quá cô đơn. Ở đây cảm xúc của tôi trở nên cân bằng hơn. Tôi thích nơi này. Tôi không cảm thấy bị tách biệt."
Hitomi không thật sự thích cuộc sống này, nhưng cô hầu như không có lựa chọn nào khác. |
"Cha mẹ chưa bao giờ thật sự chú ý đến tôi. Họ chỉ để mọi thứ trôi đi. Chăm sóc các anh chị em chúng tôi khiến họ mất quá nhiều thời gian. Khi tôi 16 tuổi, thấy tôi đã trở thành người lớn, cha mẹ bắt tôi phải đi làm."
"Sức khỏe của tôi rất yếu, đáng lẽ tôi đã không thể sống tới 20 tuổi, nhưng giờ đây tôi đã 23 tuổi, tôi cảm thấy có gì đó mất mát ở trong lòng. Tôi không còn những mục tiêu, không còn lý do để sống, tôi để cho dòng đời tự đưa đẩy mình. Tôi thậm chí còn không biết 1 năm nữa tôi sẽ đi về đâu. Tôi không quan tâm những gì có thể xảy đến với mình. Tôi dường như không còn mơ ước hay hoài bão. Đối với tôi, còn sống là đã tốt lắm rồi. Mục tiêu của tôi là sống tích cực và vui vẻ".
"Tôi cũng rất thích được trở thành một nữ nhân viên mát xa chuyên nghiệp, tôi rất muốn được học những kỹ năng để làm công việc đó. Tôi không chắc lắm, nhưng hy vọng sau 1 năm nữa tôi sẽ có thể hạnh phúc hơn".
Những người sống ở trong tiệm Internet hầu như đều có câu chuyện của riêng mình |
Hitomi hy vọng cô sẽ có thể có được một cuộc sống hạnh phúc hơn |
Hitomi có một tuổi thơ không được hạnh phúc cho lắm |
Vậy nên cô luôn cảm thấy có chút tủi thân, mất mát ở trong lòng |
Dẫu sao, có một nơi che nắng che mưa với giá rẻ cũng đã là tốt hơn so với rất nhiều người |
Sự tách biệt, được một mình, nhưng không quá cô đơn có lẽ chính là cảm giác thu hút nhất đối với những người sống trong Internet Cafe |
Còn bạn thì sao? Bạn có cảm thấy thích một cuộc sống như thế này? |