Thời gian vừa qua tôi có theo phỏng vấn xin việc ở một công ty bên Thái, do vậy nên các cuộc phỏng vấn hầu hết đều diễn ra qua hình thức gọi điện video Internet. 3 vòng phỏng vấn đầu diễn ra êm xuôi, tới vòng thứ 4, tôi được công ty đó mời bay thẳng tới Bangkok để tham dự phỏng vấn trực tiếp. Tất nhiên, tôi nhận lời ngay.
Rất nhanh chóng, chỉ sau 2 ngày, phía công ty đã nhờ một bên thứ ba chuyên về dịch vụ du lịch tiến hành thủ tục đặt vé, phòng khách sạn và đưa đón ở sân bay, rất kỹ lưỡng và chuyên nghiệp. Đến ngày lên đường, vì tối giản không mang theo nhiều hành lý nên tôi bắt xe bus ra Bến Thành rồi từ đó bắt tiếp xe 109 ra thẳng sân bay. Tuy nhiên, vé xe bus 109 khá mắc (20.000đ/vé) vì không được trợ giá. Rút kinh nghiệm lần sau, các bạn nếu cần ra sân bay hãy đi xe 152, giá vé sẽ như bình thường.
Tới sân bay rồi thì mọi việc rất đơn giản, chỉ việc nhào vô quầy check-in, tôi lại không có hành lý ký gửi nên chỉ chưa đầy 5 phút là xong thủ tục. Tiếp tục di chuyển nhanh qua khu vực hải quan làm thủ tục đóng dấu xuất cảnh, rồi chuyển qua soi chiếu hành lý là xong. Những lúc thế này mới thấy lối sống tối giản thật sự rất hữu ích.
Di chuyển từ Sài Gòn đến Bangkok thì tôi được xếp vào một chiếc máy bay cỡ nhỏ, loại 2 dãy ghế 2 bên, chỉ có một lối đi ở giữa (đối với khoang Economy). Lúc bay về thì được ngồi trên Boeing 787 loại lớn, 3 dãy ghế, 2 lối đi ở giữa.
Bữa ăn nhẹ mà tôi được phục vụ trên tuyến bay Sài Gòn - Bangkok, không có gì đặc biệt, chủ yếu là để cứu đói qua bữa |
Toàn bộ hành lý của tôi trong 3 ngày ở Bangkok chỉ có thế này, mà cho dù có đi 1 tuần hay 1 tháng thì cũng không nhiều hơn |
Vừa tới sân bay Suvarnabhumi, tôi đã di chuyển ngay ra chỗ hải quan làm thủ tục nhập cảnh nhưng vẫn đông kinh khủng, có lẽ do thời điểm này khách du lịch đổ về từ khắp mọi nơi. Xếp hàng khoảng hơn nửa tiếng thì tôi cũng được đóng dấu nhập cảnh. Bên dưới là 2 mặt của tờ khai xuất/nhập cảnh. Lúc vào Thái Lan, hải quan Thái sẽ xé phần khai nhập cảnh và đưa lại cho bạn phần khai xuất cảnh, nhớ giữ cẩn thận để lúc về Việt Nam họ sẽ đòi lại, nếu bạn không có hoặc làm mất thì có thể sẽ hơi phiền phức.
Rất đông người làm thủ tục nhập cảnh |
Vừa ra khỏi khu vực hải quan thì tôi tiến thằng tới quầy đổi tiền của SCB để đổi ít tiền Thái. Vì chuyến đi quá gấp nên tôi không kịp đổi tiền trước ở Việt Nam. Trong túi tôi có mang theo khoảng $500 Mỹ, kèm theo $93 Mỹ tiền lẻ (tiền 10 đồng, 20 đồng) từ những lần công tác trước ở Mỹ. Đổi 93 đồng Mỹ này thì tôi được 2,681 đồng Baht Thái (THB), tính ra mất phí khoảng gần 150 bath.
Sau đó tôi tiếp tục di chuyển ra cổng số 4, nơi tập trung của khá nhiều các dịch vụ đưa rước tại sân bay. Vì đã có đặt trước, tôi nhanh chóng lại khu vực của SPLimousine.com thì thấy tên mình trên bảng đón khách. Tôi tiến hệ lại liên hệ với người điều phối xe, chỉ 5 phút sau, một chiếc xe chạy tới đưa tôi thẳng về khách sạn Novotel Bangkok on Siam Square.
Khu vực đón khách của xe SPLimousine.com |
Lúc làm thủ tục check-in, vì không có thẻ visa (thẻ của tôi đã hết hạn từ khá lâu) nên tôi buộc phải đặt cọc bằng tiền mặt là 2,000 THB. Số tiền này đề phòng trường hợp tôi sử dụng các dịch vụ thêm của khách sạn hoặc làm hư hỏng đồ đạc trong phòng, và tất nhiên sẽ được trả lại khi tôi check-out.
Chi tiết bên trong phòng khách sạn, các bạn có thể xem thêm ở video bên dưới:
Bên trong phòng khách sạn có sẵn một hộp Durex giá 100 THB |
Bữa sáng theo kiểu buffet miễn phí ở Novotel, khá ngon và đủ chất |
Giường bên trong phòng mà tôi được xếp |
Bảng giá đồ ăn vặt và nước uống có sẵn trong phòng khách sạn |
Hồ bơi nhìn xuống từ tầng 15 ở khách sạn Novotel |
Dù đi đâu cũng không bao giờ được quên món mì Hảo Hảo chua cay này nhé, cứu đói cực kỳ hiệu quả |
Toàn bộ chỗ đồ này có giá 60 THB (khoảng 45,000 VNĐ) |
Để tiết kiệm chi phí, tôi chủ yếu ghé vào 7-Eleven để mua đồ ăn. Giá cả của hầu hết các nhu yếu phẩm cơ bản ở đây nếu quy ra tiền Việt thì khá tương đồng hoặc chỉ nhỉnh hơn đôi chút.
Nhìn chung, ngày đầu tiên ở Thái Lan không có gì đặc biệt vì trời mưa rất lâu nên tôi cũng không thể đi ra ngoài, hơn nữa cũng đã thấm mệt vì cả một ngày dài di chuyển nên tôi chỉ ăn uống qua loa, ghé cửa hàng tiện lợi mua thêm ít đồ vặt, tắm rửa rồi đi ngủ luôn để lấy sức cho buổi phỏng vấn ngày hôm sau. Ngày tiếp theo, Bangkok mưa tầm tã. Sau khi thể dục, ăn sáng và vệ sinh cá nhân xong, tôi đi theo lối Sky Bridge tới cao ốc nơi có văn phòng công ty mà tôi chuẩn bị được phỏng vấn. Đây là vòng phỏng vấn thứ 4 và cũng là vòng cuối cùng. Trước đó, tôi đã có 3 vòng phỏng vấn qua video call tại Việt Nam. Vòng thứ 4 được chia ra làm 3 session, mỗi session kéo dài khoảng 1 tiếng với 1 người khác nhau, và tất cả đều là người Thái. Dù khá hồi hộp nhưng các buổi phỏng vấn lại dễ chịu hơn tôi nghĩ, một phần do nói tiếng Anh trực tiếp thì dễ nghe hơn là qua Internet, mặt khác do các bạn phỏng vấn viên người Thái đều rất dễ chịu và vui vẻ, mà theo tôi đây cũng là tính cách đặc trưng của đa phần người Thái nên 3 tiếng phỏng vấn trôi qua rất mau. Sau cùng, tôi trở về khách sạn với tâm trạng vô cùng thoải mái.
Các bạn có thể thấy những hình ảnh về các thành viên hoàng tộc Thái Lan xuất hiện ở nhiều nơi trên đường phố Bangkok (Thai Royal Billboards) |
Chiều tối hôm đó, tôi leo lên trạm tàu điện Siam và mua vé tới trạm Asok với giá 30 THB, nơi tôi đã hẹn với một người bạn trước đó. Dù là lần đầu đến Thái nhưng tôi đã có kinh nghiệm với Metro ở Singapore và ở Mỹ nên việc sử dụng tàu điện ở Thái cũng tương tự không có gì quá phức tạp. Vì đi vào giờ cao điểm nên người đông kinh khủng. Tới chỗ hẹn, bạn tôi đón và chở tôi đến một tiệm ăn nhỏ rất ấm cúng nơi chúng tôi kêu vài món ăn Mexico cùng 4 chai bia Leo loại 620 ml và ngồi lai rai tới gần 11h tối, sau đó trở về khách sạn và đi ngủ.
Trạm tàu điện Siam vào giờ cao điểm |
Một chai bia Leo 620 ml được bán trong quán với giá khoảng từ 100 - 120 THB |
Do thời gian ở Thái quá ngắn nên tôi chưa dám đưa ra bất kỳ kết luận nào, dù vậy, ấn tượng ban đầu của tôi về người Thái là rất tốt, từ bác tài xế, người lễ tân, cô gái dọn phòng, chú bảo vệ, người bán hàng cho tới những người đi đường thì cảm nhận chung là họ đều khá thân thiện và dễ mến. Lúc tôi ngồi lai rai với bạn ở quán nhỏ ven đường, một chú mèo nhỏ bị xe ô tô cán qua ngay trước cửa tiệm. Ngay lập tức, từ chủ quán, khách hàng và một số người đi đường vội vàng xúm lại đỡ lên và chăm sóc cho chú mèo. Rất tiếc là chú mèo đã không qua khỏi và mọi người đều tỏ ra buồn bã, đem chôn chú ở một mảnh đất nhỏ gần đó.
Ngày cuối cùng ở Bangkok là một ngày không nhiều mưa và buổi chiều lại có nắng đẹp, tôi rảo bước quanh khu vực Siam Square, ngắm nhìn phố phường và mọi người qua lại. Gần 4h chiều, tôi thu dọn đồ đạc và trả phòng, lấy lại 2,000 THB tiền đặt cọc. Vì không có số điện thoại ở Thái Lan nên tôi cũng hơi lo lắng không biết người đưa đón sẽ làm cách nào để gặp được mình, vậy nên tôi đứng sẵn ở trước sảnh khách sạn để họ có thể dễ thấy mình. May mắn là chỉ mới 4h15, xe đưa đón của SPLimousine đã tới đón và chở thẳng tôi ra sân bay, tài xế là một chị người Thái tầm khoảng 40 tuổi có vẻ ngoài rất dễ mến. Dù đi trên cao tốc nhưng cũng phải mất gần 1 tiếng thì tôi mới đến được sân bay Suvarnabhumi để bay về lại Sài Gòn, kết thúc một chuyến đi Thái êm xuôi và trọn vẹn.