Ngày 20/6/2020, mình đăng ký chuyến bay hồi hương với Đại sứ quán Việt Nam tại Thái Lan. Do tình hình dịch bệnh Covid-19 diễn biến vô cùng phức tạp nên chính phủ Thái đã đóng cửa toàn bộ biên giới mặt đất lẫn trên không. Người nước ngoài muốn rời Thái Lan chỉ có thể trông cậy vào các chuyến bay hồi hương, còn các chuyến bay thương mại thì gần như không có.
Thời điểm ấy ngay cả ĐSQ cũng chưa biết chính xác khi nào mới có chuyến hồi hương. Lúc này mình lo giải quyết nốt các giấy tờ và công việc còn lại ở Thái Lan.
Sau đó thông tin ngày 12/8 sẽ có chuyến bay hồi hương về Sài Gòn của Vietnam Airlines khiến hy vọng ngập tràn. ĐSQ gửi mail yêu cầu xác nhận có về hay không. Cảm giác thấy khá chắc ăn. Nhưng không lâu sau thì biết có tới hơn 600 đơn đăng ký gửi tới ĐSQ trong khi chỉ có 300 chỗ trên chuyến bay 12/8. Hy vọng lại trở nên mong manh vì lo ngại mức độ ưu tiên không đủ để giúp mình lọt vào danh sách hành khách cuối cùng.
Đầu tháng 7, mình chính thức nghỉ việc tại công ty ở Thái Lan. Theo đúng quy định, bộ phận thị thực của công ty hỗ trợ mình hủy visa 4 năm và work permit tại sở di trú. Cũng theo quy định, trong vòng 7 ngày kể từ ngày làm việc cuối cùng, mình phải rời Thái Lan. Tuy nhiên, vì Thái Lan đang trong tình trạng đóng cửa biên giới đường bộ cũng như hàng không nên chính phủ đã ban lệnh ân xá cho phép tất cả người nước ngoài có visa hết hạn sau 26/3/2020 được phép ở lại vương quốc tới 31/7. Đã có lúc mình thậm chí tính tới chuyện về nước theo đường đi chui và đã liên hệ với bên "dịch vụ" nhưng rất may đã tỉnh táo suy nghĩ lại và quyết định kiên nhẫn chờ đợi thêm.
Cũng trong thời gian này được làm quen với những cô/chú, anh/chị/em, bạn bè người Việt đồng cảnh ngộ nằm chờ chuyến bay hồi hương ở Thái Lan.
20/7, bất ngờ ĐSQ thông báo bổ sung thêm một chuyến bay nữa ngày 2/8 của Vietjet về Hà Nội với 240 chỗ. Lúc này ai nấy đều vui mừng vì tin chắc 2 chuyến bay đủ để cover tất cả hành khách đăng ký.
Cuối tháng 7, chính phủ Thái Lan quyết định mở rộng lệnh ân xá thêm một lần nữa. Theo đó, người nước ngoài giữ visa hết hạn sau 26/3 đã được gia hạn tới 31/7 sẽ tiếp tục được gia hạn tiếp tới 26/9. Đây cũng là lần ân xá cuối cùng. Sau 26/9, những ai không thể rời khỏi Thái Lan buộc phải xin giấy xác nhận từ ĐSQ (phí 720 baht) và phải lên sở di trú tại địa phương để xin gia hạn thêm tối đa 30 ngày mỗi lần (phí 1,900 baht).
30/7, ĐSQ thông báo mình ở trong danh sách khách bay về SG ngày 12/8. Lúc này đã khá yên tâm, chỉ còn chờ thông báo mua vé mà thôi, vì hãng chỉ bán vé cho những hành khách được ĐSQ xác nhận.
Sáng 1/8, ăn sáng xong, đang bần thần ngồi nghĩ lại phải chờ đợi thêm 11 ngày nữa thì bất ngờ nghe được thông tin hành lang chuyến bay ngày 12/8 có thể bị hoãn. Cảm giác cực kỳ lo lắng. Biết chuyến bay 2/8 vẫn còn dư vài chỗ, không chần chừ, mình gọi thẳng lên ĐSQ xin được về chuyến 2/8 ngay hôm sau. Được chấp thuận, mình lập tức mua vé và thanh toán online.
Sau đó, mình nhắn cho Lãm bảo anh mới gọi cho ĐSQ để theo chuyến ngày mai luôn. Lãm gọi lại cho mình ngay bảo em còn kẹt tiền cọc với chủ nhà, giường tủ bàn ghế chưa kịp bán, mà thôi em theo anh về luôn, chứ không biết bao giờ mới được về. Lãm cũng qua Thái đi làm giống mình, nhưng là bên mảng truyền thông. Cô Liên cũng gọi cho mình nhưng cô quyết định chưa về vì gấp gáp quá, căn bản con cái cô cũng có nhà bên này nên cô ở bao lâu cũng được.
Chiều hôm đó mình tranh thủ lên Bangkok mua ít đồ và dâng hoa tạ lễ ơn trên đã giúp mình có được cơ hội về nước. Mình cũng tự hứa khi về tới nhà ở Sài Gòn an toàn thì sẽ ăn chay 30 ngày liên tục. Buổi tối thì mình trở lại Nonthaburi để ăn tối chia tay người bạn đã cho mình tá túc gần 1 tháng cuối ở Thái Lan.
Dâng hoa tạ lễ tại khu vực đền thờ bên cạnh Central World |
Hôm sau mới 3 giờ sáng mình đã thức dậy tắm rửa, ăn sáng, đánh răng rửa mặt, thu dọn nốt đồ đạc rồi đi bộ ra trạm xe bus. Ngủ ít nhưng không mệt chút nào. Cảm giác lúc này là chỉ cần được về là đã vui lắm rồi. Cứ tưởng mình đi sớm nhất nhưng lúc đang trên xe bus đã nhận được tin nhắn từ Luật (một bạn chung nhóm hành khách) báo đã tới sân bay =))
Chưa tới 5 giờ sáng đã mò ra trạm xe bus đứng chờ |
Chuyến xe bus 166 đưa về Victory Monument |
Victory Monument lúc mờ sáng |
Từ Victory Monument mình tiếp tục đi tàu điện BTS tới trạm Phaya Thai rồi bắt tiếp tàu điện ART sân bay tới thẳng Suvarnabhumi. Tàu điện sân bay vắng teo vì hầu như không có mấy khách ra sân bay do chuyến bay thương mại không còn nhiều.
Ở Thái Lan gần cả năm trời nhưng chỉ có 2 cái ba lô mà thôi :D |
Tàu điện buổi sáng không có quá nhiều khách |
Tới sân bay thì đã thấy có bạn Lãm và Luật đang chờ sẵn. Cả 3 anh em nói chuyện trao đổi vui vẻ. Mình sống ở Thái gần cả năm nhưng chỉ mang theo có 2 cái ba lô trong khi phần lớn mọi người ai bèo nhất cũng vài chục kg hành lý. Mình phải cho Lãm ké 18 kg hành lý ký gửi vì Vietjet tính phí hành lý cho chuyến bay hồi hương này khá mắc.
Phía bên ngoài chỗ các quầy check in thì nhìn vẫn còn khá đông... |
... Nhưng khi vào tới bên trong thì vắng hoe |
Đồ bảo hộ được phát trên máy bay |
Thủ tục check in êm xuôi, sân bay vắng vẻ. 11h30 ngày 2/8/2020, máy bay cất cánh đưa hơn 230 hành khách về sân bay Nội Bài trong một buổi chiều trời mưa khá lớn. Sau khi nhập cảnh, toàn bộ hộ chiếu sẽ được bộ phận tổ chức cách ly tạm giữ và chỉ được trả lại một khi đã hoàn thành xong cách ly. Khu cách ly là Trường Quân sự (cũ) Vĩnh Yên, tỉnh Vĩnh Phúc, cách sân bay Nội Bài tầm 30 km.
Điểm danh bằng hộ chiếu trước khi lên xe đưa về khu cách ly |
Trên xe về khu cách ly |
Về tới trại cách ly thì được tiến hành làm thủ tục đo thân nhiệt, đăng ký thông tin cá nhân, nhận phòng, nhận các nhu yếu phẩm cần thiết và ăn cơm tối. Mình ở chung phòng với 2 em sinh viên đến từ Hà Nội và Thái Nguyên. Cắn miếng thịt luộc chấm nước mắm, ăn rau muống xào và húp nước luộc rau mới thật sự tin là mình đã về tới Việt Nam thật rồi. Đúng là không gì bằng đồ ăn quê hương. Nếu quan tâm, bạn có thể đọc kỹ hơn về cuộc sống trong khu cách ly ở đây: Nhật ký khu cách ly Vĩnh Phúc.
Bữa cơm đầu tiên ở khu cách ly: Rau muống, thịt luộc, cá kho, nước canh, nước mắm... Ngon không thể tả. Nhất là sau khi đã quá ngán cơm Thái. |
Bộ nhu yếu phẩm được phát: Bột giặt, 14 gói dầu gội, 2 chai nước muối, xà bông tắm, ly nhựa, khăn mặt, bàn chải + kem đánh răng, giấy vệ sinh. |
Dù đã nghe nói về tin hành lang nhưng hôm sau mình vẫn khá sửng sốt khi biết tin chuyến bay 12/8 và 10 chuyến hồi hương giải cứu người Việt từ các quốc gia khác cũng chính thức bị hoãn vì tình hình dịch bệnh trong nước.
Mình thật sự đã rất may mắn lọt vào chuyến bay 2/8 để trở về Việt Nam. Đối với phần lớn hành khách của nhóm 12/8 bị kẹt lại Thái Lan, tình cảnh thật sự rất éo le. Hầu hết đều là khách du lịch, học sinh sinh viên hết hạn lưu trú nên tiền bạc đã gần như cạn kiệt. Chuyến bay hồi hương là hy vọng duy nhất để giúp mọi người thoát khỏi bế tắc. Chưa kể nếu không thể về nước sau 26/9, họ sẽ lại phải bỏ ra thêm một khoản tiền không nhỏ (gần 3,000 baht, tương đương hơn 2 triệu VNĐ) để gia hạn visa chỉ thêm 30 ngày. Đã có nhiều người vì không thể chờ đợi tiếp mà chấp nhận rủi ro và hậu quả để đi chui theo đường bộ về nước với chi phí không hề rẻ.
Thật sự ở những thời khắc quan trọng của cuộc đời, mình cảm thấy mình luôn có sự may mắn nhất định để không rơi vào cảnh bế tắc và mình rất biết ơn vì điều đó. Hy vọng trong thời gian tới sẽ sớm có chuyến bay hồi hương hoặc thương mại để giải cứu những người Việt đang bị mắc kẹt còn lại được về nước. Như vậy, hành trình 333 ngày ở Thái Lan của mình đã kết thúc với rất nhiều những trải nghiệm đáng nhớ.