Nhưng thay đổi mà tôi muốn nhấn mạnh ở đây không chỉ là thay đổi bên ngoài mà còn là sự thay đổi về tinh thần, cách suy nghĩ và lối sống. Việc tập luyện của tôi cũng theo phương châm tối giản nhất có thể. Tôi không muốn tốn hàng chục triệu mỗi năm cho phòng gym. Tôi chỉ cần một đôi giày hoặc một sợi dây nhảy vài trăm ngàn là đã có thể tập luyện ở bất cứ nơi đâu và bất cứ khi nào tôi muốn.
Dĩ nhiên, khi mới bắt đầu tập luyện, mục đích chính lúc đó là giảm cân và có một thân hình đẹp hơn. Dù vậy, trong suốt quá trình luyện tập, tự tôi đã ngộ ra được khá nhiều điều.
Khi chúng ta tập trung vào hơi thở, đầu óc sẽ tự nhiên được cân bằng
Đây cũng là nguyên tắc cơ bản của việc thiền định: Tập trung vào hơi thở để đầu óc trống rỗng, không còn bị làm phiền bởi bất kỳ dòng suy nghĩ nào. Mỗi khi cảm thấy căng thẳng, bồn chồn hay lo lắng, tôi thường chạy bộ hoặc nhảy dây trong khoảng 30 phút. Việc tập trung vào hơi thở ở chiều đi giúp chúng ta cung cấp đủ oxi cho cơ thể, duy trì được sức bền thể lực để chạy một quãng đường dài. Nhưng ở chiều ngược lại, nó cũng giúp chúng ta tập trung hơn, bình tĩnh hơn, bớt âu lo hơn.
Việc tập luyện đổ mồ hôi cũng giúp cơ thể được thải độc, thanh lọc cơ thể. Sau khi tập luyện, chờ ráo mồ hôi thì đi tắm nước lạnh đem lại cảm giác cực kỳ sảng khoái và dễ chịu.
Mọi việc dù khó đến đâu cũng đều có cách giải quyết
Trước khi tập luyện, tôi là một người rất dễ bỏ cuộc và thiếu tập trung. Khi mới bắt đầu chạy bộ, tôi chỉ có thể chạy được chưa tới 1 cây số. Dần dà, khi tập trung vào nhịp thở, tôi có thể chạy được xa hơn, lâu hơn, và khỏe hơn. Tôi nghiệm ra rằng: Để có thể chạy tới đích, chúng ta cần phải bắt đầu, và một khi đã bắt đầu thì phải chạy tới cùng. Sức mạnh ý chí mới là thứ mà chúng ta thiếu chứ không phải sức mạnh thể lực.
Áp dụng ngược vào cuộc sống, tôi đã dám thử những điều trước đây mình chưa bao giờ dám làm. Tôi đã dám bước ra khỏi vòng an toàn để khám phá giới hạn của bản thân. Dĩ nhiên, đó là quả một quá trình lâu dài nhưng tôi đã không nản chí mà từng chút, từng chút một, tôi giải quyết hết các vấn đề để dẫn tới mục tiêu cuối mà tôi mong muốn. Và tôi đã làm được vì tôi biết, dù đường có xa đến đâu, chỉ cần bền bỉ chạy từng chút một, tôi sẽ tới đích.
Cũng có những lúc tôi cảm thấy lo lắng và nản chí. Không sao cả, tôi lại xỏ giày lao ra đường để chạy hoặc cầm dây lên và bắt đầu nhảy cho tới khi mồ hôi vã ra như tắm.
Luyện tập trở thành một thói quen và sở thích
Hầu như ai khi mới bắt đầu luyện tập cũng vì mục đích làm đẹp. Tuy nhiên, nếu theo đuổi mục tiêu này thì bạn rất dễ bỏ cuộc sớm. Ngược lại, nếu bạn xem tập luyện như là một cách rèn luyện hơi thở, sự tập trung, hay chỉ đơn giản là để thư giãn đầu óc thì lâu dần việc tập luyện sẽ trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của bạn. Khi đó việc giảm cân, giảm mỡ, có một thân hình 6 múi sẽ đến với bạn một cách tự nhiên và bạn thậm chí cũng chẳng quan tâm đến điều đó nữa.
Giờ đây, ngày nào mà không được vận động thì tôi sẽ cảm thấy rất bứt rứt và khó chịu. Tôi chẳng còn quan tâm cơ thể mình đẹp hay xấu, tôi chỉ đơn giản là muốn được trải nghiệm cảm giác nhịp tim lên cao, hơi thở gấp gáp và được tạm giải thoát đầu óc khỏi những vấn đề trước mắt.
Đừng nhịn ăn, hãy ăn "sạch"
Quan điểm của tôi thì việc tập luyện là để chúng ta tận hưởng cuộc sống một cách thoải mái hơn. Nếu nhịn ăn nhịn uống chỉ để có một thân hình đẹp thì quả thật không đáng. Thay vào đó, hãy ăn uống những gì bạn thích và tập luyện hết mình. Tuy nhiên, đừng ăn những thứ chứa "calo rỗng" (empty calories) hoặc "calo xấu". Ví dụ như các loại thức ăn nhanh, đồ uống có gas, các loại đồ ngọt v.v... Thay vào đó, hãy ăn các loại thực phẩm do tự tay chúng ta chế biến, ăn nhiều rau, cân bằng giữa tinh bột, đạm, chất béo, chất xơ.
Ăn uống đúng cách sẽ giúp bạn có đủ sức mạnh để học tập, lao động và tập luyện cho cả một ngày dài năng động. Ngược lại, việc nhịn ăn uống có thể khiến bạn giảm cân nhưng lại tích mỡ nhiều hơn. Như vậy, dù có bớt đi được vài kg thì cơ thể cũng không thể đẹp và săn chắc được.
Phân bổ thời gian hợp lý hơn
Sau khi tập luyện, nếu không nghỉ ngơi đủ thì cơ thể sẽ rất mệt mỏi. Dần dần, tôi đã tự tạo cho mình ý thức ngủ sớm (không quá 11 giờ khuya, quá lắm là 12 giờ) và dậy sớm (5 giờ rưỡi sáng). Tôi cũng từ bỏ thói quen chơi những game chặt chém vô thưởng vô phạt, cà kê dê ngỗng. Việc gì có thể làm được thì tôi luôn tranh thủ làm ngay để mỗi ngày có thể dư ra ít nhất 30 phút cho việc tập luyện vì như tôi đã nói ở trên, tập luyện giờ đây đã trở thành một phần không thể tách rời trong cuộc sống của tôi.
Giờ đây, tôi cảm thấy rất hài lòng và yêu thương chính bản thân mình. Tôi có thể tận hưởng cuộc sống một cách vui vẻ và thiên về tinh thần nhiều hơn là vật chất. Tôi đã giảm đi rất nhiều sự sân si, đố kỵ và ganh ghét với người khác. Tôi nhận ra mình đã biết hài lòng với cuộc sống của riêng và cảm nhận được sự hạnh phúc nhẹ nhàng, bình dị.