Đã hơn 3 tháng kể từ ngày đặt chân trở lại Việt Nam. Cuộc sống đã dần vào guồng và trở lại bình thường. 1 năm làm việc ở Agoda Thái Lan đã giúp mình hoàn thiện hơn rất rất nhiều cả về kỹ năng chuyên môn, tác phong làm việc cũng như cách suy nghĩ. Và cho dù đi đâu, làm gì thì sống tối giản vẫn luôn là kim chỉ nam giúp mình cân bằng mọi thứ.
Sau quãng thời gian cách ly ở Vĩnh Phúc, mình về Sài Gòn và thực hiện lời hứa ăn chay đúng 30 ngày để cảm tạ ơn trên. Dù trước đó hầu như chưa bao giờ ăn chay nhưng mình đã làm được. Thật sự, ăn chay 30 ngày đối với mình không phải là một chuyện dễ, nhất là với một thằng ăn uống rất ngon miệng như mình.
Trong 1 tháng đó, mình nghỉ ngơi kết hợp với đi kiếm việc. Đang thời buổi khó khăn vì covid nên mình cũng không hy vọng sẽ kiếm được việc sớm với mức lương như mong đợi. Anyway, cơ duyên và may mắn đã giúp mình pass phỏng vấn vị trí QA Lead cho một dự án của một khách hàng Âu Mỹ khá lớn, với thu nhập cũng khá ổn. Thế là mình lại tiếp tục những ngày "đi cày".
Công việc và chuyên môn hiện tại của mình là Kỹ sư kiểm thử tự động (Automation QA Engineer). Cụ thể công việc này làm gì thì mình sẽ có một bài viết chi tiết trong tương lai gần. Mình vốn xuất thân là một lập trình viên Java back-end chuyên cho ứng dụng doanh nghiệp. Sau đó vì dòng đời đưa đẩy, mình chuyển hướng dần sang con đường kiểm thử và lập trình kiểm thử.
Công việc mới thật sự rất bận. Giờ làm việc chính thức của mình là từ 8h00 tới 17h00. Dù vậy thì 7h30 mình đã có mặt ở công ty và làm việc xuyên trưa cho tới lúc ra về. Mình làm việc chủ yếu với khách hàng và các đồng nghiệp bên UK (Anh) nên một ngày mình chỉ có khoảng 2 tiếng từ 15h00 tới 17h00 (tương đương 8 - 10h sáng UK) để sync up, trao đổi trực tiếp với khách hàng. Ngoài ra thì mình còn lead một team QA nhỏ bên phía Việt Nam và buổi sáng thì phải sync up với phía bên US. Thời gian còn lại mình làm task. Task bao gồm cả việc manual test lẫn viết code cho automation test, tạo pull-request, viết report, gửi email v.v... Một ngày làm việc kết thúc bằng một cuộc họp 30 phút với khách hàng vào lúc 17h00.
Về tới nhà thường là đã hơn 18h00, mình tranh thủ tập thể dục từ 30 - 60 phút tùy vào tình trạng thể lực. Các bài tập chủ yếu là nhảy dây bền khoảng 2,500 - 4,000 nhịp, kết hợp hít đất hoặc squat, các bài bodyweight v.v... Đối với mình, đây là một cách tập luyện cực kỳ tối giản vì không phải tốn tiền đi gym, không tốn thời gian di chuyển tới phòng tập nhưng vẫn đạt hiệu quả như mong đợi. Tập xong, mình tắm rửa và ăn cơm tối, dành thời gian cho gia đình. Khoảng 21h30 mình lại mở máy lên để sync up với khách hàng bên US trước khi đi ngủ vào tầm 22h30 - 23h00.
Kỹ năng đáng quý nhất mình học được sau khi rời Agoda chính là khả năng tập trung cao độ trong lúc làm việc. 2 năm trở về trước, tập trung làm việc liên tục trong 2 - 3 tiếng đối với mình là một cái gì đó rất khó khăn. Làm việc được chừng 30 phút tới 1 tiếng thì kiểu gì cũng phải mở Facebook, đọc tin tức, chat nhảm hoặc làm gì đó không liên quan tới công việc chính. Do đó tiến độ công việc thường bị chậm và kết quả đạt được không như mong đợi. Giờ thì khác, làm việc liên tục từ 7h30 tới 17h00 mình vẫn còn cảm thấy chưa đủ. Điều này có thể được lý giải nhờ rèn luyện chạy bền, nhảy dây bên ý chí của mình cũng được rèn dũa theo. Hơn nữa, mình cảm giác đã tìm thấy được niềm vui trong công việc. Một khi làm việc là một thói quen, sở thích thì sẽ không còn cảm giác chán nản nữa. Mình nhận ra bí quyết để thành công trong công việc (đối với một thằng không thật sự có gì xuất sắc như mình) rất đơn giản: chỉ cần tập trung và liên tục tìm hiểu, thực hành những gì mình chưa rõ, dần dần mọi thứ sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.
Vào những ngày cuối tuần, mình thường dọn dẹp nhà cửa và tiến hành loại bỏ bớt những thứ thừa thãi, vô dụng đối với mình. Đối với những món đồ linh tinh, lặt vặt, quần áo cũ thì mình thường tiêu hủy bằng cách đốt bỏ. Đối với những món đồ có giá trị cao hơn thì mình đưa lên các kênh mua bán trực tuyến để rao vặt chờ người tới hốt mang đi. Có nhiều người phản đối mình việc tiêu hủy đồ đạc bằng cách đốt. Tuy nhiên, may mắn là mình sống ở một khu vực dân cư thưa thớt, đất trống khá nhiều nên việc đốt cũng không làm ảnh hưởng đến ai. Hơn nữa, mình cho rằng nếu mình không tự tay tiêu hủy thì những món đồ bỏ đi này khả năng lớn sẽ được cho thẳng xuống sông, biển nên mình thà tự tay làm còn hơn. Và nghe hơi... thần kinh nhưng mình khá thích nhìn ngọn lửa nhảy múa.
Set the world on fire baby. Đốt đồ của mình, sẵn tiện dọn dẹp và đốt luôn chai nhựa, rác nhựa mà hàng xóm xả ra xung quanh. |
Khoảng thời gian ở bên Thái, mình cũng có tậu thêm một số món đồ mới vì lúc đó thật sự có nhu cầu. Giờ về Việt Nam rồi thì nhu cầu sử dụng không còn nữa nên mình tìm cách cho chúng ra đi đến với chủ mới. Mỗi khi cho ra đi được một món đồ nào đó, mình cảm thấy rất nhẹ nhàng và thanh thản vì có cảm giác đã bớt đi được một mối bận tâm trong cuộc sống. Khi bớt đi được những sự bận tâm thừa thãi thì đầu óc sẽ thoải mái hơn, tập trung hơn để làm những việc mang lại nhiều lợi ích khác. Riêng chuyện bán đồ trên mạng này thì cũng có rất nhiều những kinh nghiệm hay ho mà mình sẽ kể trong những bài viết sau.
Thời gian này mình còn đang phải giúp đứa em làm đồ án nên quỹ thời gian cuối tuần của mình không còn bao nhiêu. Mình dự định sau khi kết thúc việc đồ án này thì sẽ dành thời gian cá nhân để phát triển tiếp các nội dung trên blog và kênh YouTube cá nhân dựa trên những kinh nghiệm, kỹ năng và quan điểm sống. Nếu không sẽ tiếp tục việc học hỏi và phát triển kỹ năng chuyên môn. Bài viết cũng xin được kết thúc tại đây. Chúc các bạn những ngày làm việc, học tập sắp tới nhiều niềm vui và hiệu quả cao nhé.