Chương trình được phát sóng lần đầu vào năm 2012 và được chia sẻ online những năm sau này. Hashimoto đã nói: "Tôi đã sống ở New York được 3 năm, mặc dù đây là thành phố có sinh hoạt phí đắt đỏ nhất nhưng tôi đã tìm được cách để xoay sở."
Hashimoto không phải là người thất nghiệp, cô là một kế toán viên có chứng chỉ CPA (Certified Public Accountant) hẳn hoi.
"Nếu buộc phải tiêu tiền, tôi sẽ cố gắng tìm cách khác, tôi sẽ cố để trả ít tiền nhất có thể."
Hashimoto cho biết cô chưa bao giờ phải bỏ tiền mua sắm đồ đạc trong nhà mà thay vào đó sục sạo trong thùng rác hoặc vỉa hè để tìm nhặt những món đồ bị vứt đi mang về bỏ vào căn hộ của mình.
"Tôi trang bị nhà cửa với những món đồ bị vứt bỏ trên phố trước khi xe rác tới đem chúng đi, nhờ đó tôi đã tiết kiệm được vài ngàn USD tiền vật dụng," cô giải thích.
Thay vì bỏ ra "vài trăm đô-la cho một chiếc giường," Hashimoto ngủ trên hai tấm thảm tập yoga mà cô nhặt được trên phố, và "bàn ăn" của cô là một chồng tạp chí cũ. Trong phòng khách, cô đặt một chiếc ghế tạm bợ được ghép từ khung giường và vải lót giường nhặt từ một đống rác bên ngoài ký túc xá trường học.
Về vấn đề ăn mặc, Hashimoto đã không mua bất kỳ bộ quần áo mới nào trong suốt hơn 8 năm, cô thậm chỉ không mua cả đồ lót mới từ năm 1998 và từ chối mua các loại sản phẩm chăm sóc cơ thể (dầu gội, sữa tắm...). Thay vào đó, cô theo dõi các trang web cho đồ (freebie sites). Thông qua những trang web như vậy, cùng với việc ghé thăm các sự kiện quảng bá (để nhận sản phẩm mẫu - sampler), cô đã thu thập được không ít những món đồ thiết dụng bao gồm kem đánh răng, lăn khử mùi, dao cạo, tampon, và các sản phẩm vệ sinh khác.
Ngoài ra, Hashimoto cũng không mua giấy vệ sinh hoặc khăn giấy vì không muốn tiêu tiền vào những thứ mà cuối cùng sẽ bị vứt đi. Thay vào đó, cô ấy sẽ tái sử dụng khăn giấy mà cô lấy từ nhà vệ sinh công cộng để lau tay, và sau khi đi vệ sinh, cô sẽ dùng xà phòng và nước để rửa thay vì dùng giấy.
Đối với việc giặt ủi quần áo, Hashimoto sẽ tự giặt đồ trong khi tắm vì không muốn phải trả $3 cho mỗi lần giặt ở cửa hàng giặt ủi. Cô gái dùng bọt xà phòng trên cơ thể khi tắm để giặt đồ của chính mình. Cô cũng không dùng máy sấy vì cảm thấy tốn kém và làm quần áo mau hư hỏng, cô chỉ đơn giản là dùng hết sức để vắt đồ thật khô và phơi lên mà thôi. Nhờ đó, Hashimoto tiết kiệm được thêm khoảng $6 mỗi tháng tiền giặt ủi.
Dĩ nhiên, Hashimoto cũng tự cắt tóc luôn để khỏi phải tốn tiền cho các beauty shop. Cô cảm thấy có những người sẵn sàng bỏ ra $100 cho một lần cắt tóc là không thể tưởng tượng nổi. |
Còn đối với chuyện ăn uống thì sao?
"Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi nhận ra mỗi tuần mình thường chi khoảng $20 - $25 tiền ăn, tức là khoảng $100 mỗi tháng. Sao tôi có thể chi nhiều tiền ăn đến vậy?"
Từ đó, sau giờ làm việc mỗi tối, cô cải trang thành người lang thang để lục tìm đồ ăn trong túi rác bên ngoài các nhà hàng và siêu thị trong các khu dân cư New York. Cô nói: "Những cửa hàng này thường bỏ đi rất nhiều thực phẩm chất lượng, bao gồm cả hoa quả organic và những món ăn được nấu sẵn". Hashimoto cho biết cô chỉ lấy những món còn nguyên seal và sạch sẽ. Nhờ đó, "tôi được ăn những món ăn rất ngon mà không bao giờ phải trả tiền cho chúng". Những thực phẩm đó có thể bao gồm nho và bơ, chưa kể những bữa ăn sẵn được đóng gói như gnocchi và lasagne.
"Nếu bạn bè rủ đi ăn nhà hàng, tôi sẽ cố gắng bàn ra," Hashimoto nói. "Tôi chỉ đi nếu như được bao."
Nhờ giữ được mức sinh hoạt phí cực kỳ thấp mà cô đã sở hữu được căn hộ của riêng mình và chỉ phải trả các phụ phí và phí nhà đất.
Khởi nguồn của lối sống đạm bạc tới mức khó tin như vậy là bởi vì cô đã từng bị mất việc, đó có thể là bước ngoặt tâm lý khiến Hashimoto luôn cảm thấy phải sẵn sàng đối phó với mọi tình huống bất trắc có thể xảy ra.
Lời bàn: Tôi cũng thuộc dạng sống khá tiết kiệm mà vẫn còn thua xa cô này, chắc phải khân gói tới tầm sư học đạo cô này quá =))
Theo The Sun - Dịch bởi Gia Phi